Hôm nay là chủ nhật con phải học
Để chuẩn bị kịp bài tập cho thứ hai
Đưa điện thoại cho mẹ cất đi con gái
Học cho con nhờ sau này thôi chứ ai
Tay bà vội đóng sầm cánh cửa, huh
Mắt em đã ngủ nhưng tâm hồn thì vẫn chưa
Căn phòng cô đơn hơn trước đó rất nhiều lần
Khi em nghe thấy tiếng mưa
6 giờ hôm sau em ra đường
Ba mẹ đưa em tới cổng trường
Sau đó gấp rút đến công ty
Trễ giờ không được, dù chỉ một tí
Trường học với em là nỗi sợ
Giấu hoài trong lòng những ước mơ
Chán những món ăn ở căn tin
Thèm món mẹ nấu — thịt nhồi cà tím
Hôm nay con đi học được mấy điểm?
Các thầy cô giáo có rầy la?
Em trả lời xong rồi lặng im
Miệng không buồn nói nhưng trong tim thì quậy phá
Chiếc xe dừng bánh trước cửa nhà
Mỗi người một góc bật điều hòa
Ăn vội miếng cơm rồi học tiếp
Chính rưỡi tối nay mới tan ca
Con muốn xem điện thoại một chút
Xem ai quan tâm con ngày hôm nay
Gunny mobi thật đông đúc
Làm sao bằng hôm nay như thế nào hả con gái
Em đang cảm thấy rất trống trãi
Buồn và cứ buồn, đã nhiều ngày dài
Đặt bút em viết một lá thư thật dài
Đời cứ thế trôi lả lơi
Chẳng biết ngày mai có vơi từng niềm đau
Để giọt nước mãi cứ mãi lăn dài trên gò má
Sao chẳng có ai nghe mình
Em muốn được như gió mấy trên trời (Thả hồn phiêu lãng)
Em muốn được trông giống con người ta
Để chẳng phải nghe lời so sánh
Đau lòng khi em cũng chẳng kém chi
Đầu thư em viết gửi mẹ thân yêu
Có những điều mẹ vẫn chưa hiểu
Có những điều con vẫn còn thiếu
Hôm nay con sẽ nói ra thật nhiều
Và khi mẹ cầm trên tay lá thư này
Là có thể con không còn ở nơi đây
Con đã hiểu thứ gì gọi là tình yêu
Con sẽ cuốn gói theo anh Hiếu
Mẹ đang thắc mắc rằng anh Hiếu đó là ai có đúng không?
Là người con yêu hơn ba tháng có hình xăm chạy từ cổ dài xuống mông!
Anh không có việc làm, đang bị HIV
Nhưng mẹ yên tâm, «ãnh» yêu thương con lắm
«Ãnh» xăm tên con ngay phía trước ngực hồi tháng 5
Tụi con yêu nhau, rồi con sẽ có bầu
Cuộc sống hạnh phúc, dù là không lâu
Đọc đến đây thôi, nước mắt bà chảy dài
Bà chỉ có thể ước cho thời gian quay lại
Ông chồng cạnh bên cầm chiếc điện thoại
Gọi cho con gái nhưng không ai nghe máy
Bà vợ gào thét trong vô vọng
«Con quay về đây, mẹ không la con nữa»
«Nếu có sai lầm chúng ta cùng nhau sửa»
Bên ngoài trời chớm nắng nhưng bà khóc như mưa
Ông chồng cầm lá thư mà đọc tiếp
«Ãnh» không có bắt con học miết
«Ãnh'"nói con học là để biết
Luôn dành chút thời gian để hỏi con như thế nào
«Ãnh» biết con thích hát, biết con có hoài bão
Biết bạn bè trong trường đối xử với con ra sao
Biết rằng câu chuyện này không có thật
Khi ba mẹ quay lưng ra sau và
Em từ trong tủ bước ra
Sụt sùi từ đó nước mắt ướt nhòa
Con xin lỗi mẹ, mẹ không giận con chứ
Con xin lỗi ba, ba thương con đúng không ba
Bà vợ chẳng nói được nên lời mà ôm chầm cô con gái
Ông chồng thì biết đứa con chính là tất cả số tài sản ông còn lại
Những điều đó có làm cho con muộn phiền
Cha xin lỗi vì ta và con cách xa tuổi đời
Cha quên mất điều đấy mà
Ta rất yêu thương con
Vì sợ một mai đường đời xô ngã con thôi
Em muốn được như gió mấy trên trời (Thả hồn phiêu lãng)
Em muốn được trông giống con người ta
Để chẳng phải nghe lời so sánh
Đau lòng khi em cũng chẳng kém chi
Đây là một bức thư gửi cho tất cả các phụ huynh
Mong rằng các bậc cha mẹ sẽ quan tâm đến con cái mình nhiều hơn về mặt cảm xúc
Hãy để chúng phát triển hết khả năng của mình !
Trân trọng !
TanyaRADA пишет:
- спасибо! От Души!!! ( Улыбаюсь...)все так!!!Liza пишет:
Любимая песня моей мамы